Việt Nam Danh Tác - Tiêu Sơn Tráng Sĩ
“TÊN LÍNH ĐỨNG THỞ một hồi nữa rồi mới thuật lại rằng một võ sĩ trông rất mạnh mẽ, dữ tợn, phi ngựa qua cổng phủ và ném xuống đó một cái xác người chết. Phân phủ và phân suất vội vàng theo linh ra cổng Một người trần truồng nằm sấp ở giữa đường, ngay bên cấu treo. Phân suất củi xuống lật ngửa cái thấy lên thì thấy một con dao sáng loáng cắm trúng chỗ trái tim. Thốt nhiên phân phủ thét lớn:
- Trời ơi! Nguyễn Kha! Nguyễn Kha bị giết rồi! "
Băn Khoăn
Băn Khoăn (bản in lần đầu năm 1943 lấy tên Thanh Đức) kể về Cảnh - cậu ấm của một gia đình tư sản “hai đời cự phú”. Cha Cảnh là Thanh Đức, một doanh nhân bậc nhất, muốn con cái của mình bứt phá lên bằng con đường học hành nghiêm túc.
Ước muốn đó một nửa là tươi tốt, một nửa kia lờ mờ mang theo ham muốn thượng lưu của ông.
Nhưng truyền thống cũ của gia đình đã phai lạt ở đời Thanh Đức và chính thức loãng đi đến thế hệ Cảnh, bỏ lại những khoảng hư vô. Cảnh thông minh, chăm chỉ và là một công tử quen đời sống ngăn nắp, rành rẽ. Thế rồi, chàng bỗng phá dỡ ngay cuộc sống đó để tự do chọn lựa, cuối cùng chàng chọn theo một ngả đời hưởng thụ, ong bướm, “sống chỉ một lần”.
Nhưng cơ tâm của Cảnh không nông nổi, mà rất có kế hoạch, thậm chí đôi khi là quyết liệt trong bình lặng, như người ta săn sóc một đam mê, cho đến khi Cảnh gặp Hảo - một mối tình và cũng là một ván cược đạo đức cuối cùng, tạo ra một màn cao trào vô cùng kịch tính.
Băn Khoăn nằm trong giai đoạn đỉnh cao của sự nghiệp Khái Hưng - thường được biết tới như một tinh tú của văn học Việt Nam trước 1945. Băn khoăn đã vút lên và vượt tầm khỏi toàn bộ những quan niệm thông thường về một tác phẩm mổ xẻ hay phê phán thế hệ “nho tàn”, mà đầy khách quan, lạnh lùng, tinh tế dựng lại một chân dung sinh động của thanh niên đời xưa, cả tốt, cả xấu, cả đức hạnh và tuyệt tình, còn nguyên những nét tương đồng với đời sống hôm nay và ngay bây giờ.
*Trích đoạn :
"Một lát, một lát nhưng Lạc coi lâu bằng một ngày, chồng lại hỏi:
- Lạc ơi! Liệu có cố bơi được nữa không?
- Không!... Sao
- Không. Thôi đành chết cả đôi.
Bỗng Lạc run run khẽ nói:
-Thằng Bò! Cái Nhớn! Cái Bél... Không!... Anh phải sống! Thức bỗng nhẹ hẳn đi. Cái vật nặng không thấy bám vào mình nữa. Thì ra Lạc nghĩ đến con đã lẳng lặng buông tay ra để chìm xuống đáy sông, cho chồng đủ sức bơi vào bờ. "
Tuyển Tập Nhất Linh - Khái Hưng
Khái Hưng (1896 - 1947) là một nhà văn Việt Nam nổi tiếng. Nhất Linh tên thật là Nguyễn Tường Tam (1906 - 1963) là một nhà văn, nhà báo và cũng là chính trị gia nổi tiếng của Việt Nam trong thế kỷ XX.
Nhất Linh, Khái Hưng là hai cây bút chính của nhóm Tự lực văn đoàn. Sáng tác của Nhất Linh và Khái Hưng là một trong nhiều hiện tượng văn học được nhìn nhận lại trong những năm gần đây. Trong sáng tác của hai nhà văn, không chỉ nổi bật về tiểu thuyết mà còn có truyện ngắn, nó như một sự thể nghiệm, chuẩn bị cho sáng tác tiểu thuyết, vừa như là sự bổ dung, hòa phối với tiểu thuyết.
Nhất Linh và Khái Hưng là hai trong số những cây bút mỗi sáng tác ra đời đều nhận được sự quan tâm đặc biệt của bạn đọc, giới phê bình nhiều thế hệ.
Hồn bướm mơ tiên – Nửa chừng xuân hai cuốn tiểu thuyết của Khái Hưng với hai truyện tình. Một truyện tình được miêu tả trong sự đối lập giữa tình yêu tự do và khoái cảm hạnh phúc đời thường với sự gò bó và hà khắc giáo lý tôn giáo. Một truyện tình có sự xung đột giữa cái cũ và cái mới và nhân vật chính trong truyện là nạn nhân của sự xung đột này. Tuy nhiên họ đã tìm ra lối thoát nhờ đủ nghị lực hướng tới xây dựng tương lai và “vì người khác mà hi sinh ái tình cùng hạnh phúc”
Hồn bướm mơ tiên - Câu chuyện giản dị, không có gì ly kỳ gay cấn. Tác giả củng không diễn tả, phân tích tình yêu phức tạp, éo le như ta thường thấy trong các tiểu thuyết Tự Lực văn đoàn và các tiểu thuyết đương thời. Cả cái mô-tip: xung đột ái tình - tôn giáo cũng không được khai thác triệt để nhằm thu hút hứng thú của độc giả. Đọc tiểu thuyết Hồn bướm mơ tiên, ta cảm nhận rõ ràng Khái Hưng mượn câu chuyện để nói về đạo Phật, để trình bày cái nhìn của ông đối với đạo Phật.
Nửa chừng xuân - Với một kết thúc lý. Ở đó, tình yêu được thăng hoa, nhân vật chính biến thành thánh thiện. Khái Hưng đã dùng những chi tiết hy sinh, thủ tiết, nhan sắc lộng lẫy… để mô tả Mai. Mai là phụ nữ hiếm có trong buổi giao thời, giàu tấm lòng vị tha, với khuôn mẫu đủ cả công, dung, ngôn, hạnh, với nghị lực chấp nhận khó khăn và vượt trở lực trên đường đời. Cả đời nàng chỉ biết thờ hai chữ hy sinh, hy sinh cho em, cho con và cho cả mối tình đầu trước mọi cám dỗ và thử thách mặc dù hạnh phúc lứa đôi đã chấm dứt ở tuổi nửa chừng.
Đời mưa gió là tiểu thuyết viết chung của Nhất Linh và Khái Hưng, hai cây bút chủ lực trong nhóm Tự Lực Văn Đoàn.
Đời mưa gió bắt đầu từ câu chuyện của một người đàn ông bị người yêu phản bội và mang nặng một vết thương lòng đến mức không thể mở lòng với bất kỳ người đàn bà nào nữa. Cái mỉm cười tươi thắm như đoá hoa xuân hàm tiếu, chàng cho là có giấu những tư tưởng vật chất đê hèn. Mỗi cái nhìn ánh lên từ cặp mắt trong như nước hồ thu, chàng cho chỉ là cái bình phong che bao tâm tình thô sơ, trưởng giả. Chương - từ một người lãng mạn mộng mơ phút chốc biến thành kẻ ghét đàn bà một cách cay độc. Cũng dễ hiểu thôi, khi con người ta đặt hết niềm tin yêu cho một người, bỗng chốc bị phủi tay, quay lưng không thương xót, thì liệu có đủ níu niềm tin để đứng vững giữa cuộc đời?
Thế nhưng, cuộc đời vốn thích trêu ngươi, vậy nên định mệnh đã sắp đặt cho ông giáo đạo mạo gặp phải một cô gái giang hồ xinh đẹp và sành sỏi. Không phải là thứ ái tình bị bỏ bùa mê trong phút chốc mà là thứ si tình ám ảnh cả một cuộc đời. Chương yêu Tuyết như chính bản thân mình, yêu nàng “như một cô gái thượng lưu và tử tế”, không vẩn đục, tạm bợ như câu chuyện tình một đêm ta thường thấy. Có ai ngờ đâu, người đàn bà mà Chương dốc bao tâm huyết lại đã khắc sâu vào trái tim - trái tim sắt đá của nàng - một câu châm ngôn ghê gớm: “Không tình, không cảm, chỉ coi lạc thú ở đời như một vị thuốc trường sinh”…
Để rồi, một sớm mai thức giấc, giữa tiếng pháo của mùa xuân vẫn còn vương lại trong ngày mồng 3 Tết, Tuyết bỏ Chương và đi trong mưa phùn lặng lẽ. Tuyết có thể bị coi là rẻ rúng, gian trá, phản trắc, nhưng nếu ngẫm lại, thì Tuyết có thực sự sai hay không? Đối với nàng, thà liều thân với một đời mưa gió, khổ sở, đê tiện, còn hơn là sống lừa dối bên cạnh một người mà nàng đã cạn dần tình yêu. Nàng không thể sống mãi một kiếp đời buồn tẻ, bên cạnh một gia đình đơn sơ, giản dị với người chồng học thức, nhân hậu - bởi, chính nó, luôn luôn nhắc Tuyết rằng - địa vị của nàng vốn không phải ở đâ
Thông qua người đàn bà giang hồ sắc sảo, thông minh và quyến rũ, Khái Hưng - Nhất Linh không hề “thi vị hoá nghề làm đĩ” như có người từng kết án, mà nhà văn đã thổi vào những gay gắt đớn đau trong cuộc đời làm đĩ một làn gió nồng nàn và mê đắm - một làn gió thoảng qua và thức tỉnh những ai đang đắm chìm trong cuộc đời vô nghĩa, bàng quan và tẻ nhạt…
Gánh hàng hoa là một tác phẩm văn học lãng mạn giai đoạn 1930 - 1945, thế kỷ XX của Việt Nam của tác giả Nhất Linh – Khái Hưng.
Nhất Linh – Khái Hưng là hai trong số những cây bút mà mỗi sáng tác ra đời không chỉ được bạn đọc và các nhà phê bình cùng thời gian quan tâm, mà còn nhận được sự quan tâm của bạn đọc và giới phê bình nhiều thế hệ. Số bài viết về Nhất Linh – Khái Hưng và các sáng tác của hai ông được đăng trên các báo : Sông Hương, Thời thế, Ngày nay, Phụ nữ tân văn…
Gánh hàng hoa là tác phẩm miêu tả cuộc sống của tầng lớp trí thức nghèo tại Hà Nội trong những năm 30 của thế kỷ XIX. Chàng thư sinh tên Minh có vợ là Liên - một cô gái xinh đẹp, duyên dáng, người làng Ngọc Hà, làm nghề trồng hoa và bán hoa. Cuộc sống vợ chồng tuy vất vả nhưng vui vẻ và hạnh phúc. Vợ Minh, là bạn của anh từ thuở nhỏ, vô cùng yêu chồng, hết lòng kiếm tiền nuôi chồng ăn học để mong chồng đỗ đạt. Nhưng rồi Minh vì tính đa nghi ghen tuông lại nghĩ sai về tình cảm tốt đẹp của vợ với người bạn học mình là Văn. Từ sau cuộc nhậu ở nhà Văn, Minh ngã bị thương vào mắt và tạm thời không thấy ánh sáng trong một khoảng thời gian, anh sinh ra tiêu cực, chán nản, càng đa nghi. Tuy vậy, chính Minh sau khi khỏi mắt cũng bị sắc đẹp của người con gái khác làm cho xao lòng, bỏ nhà ra đ
Có thể nói Gánh hàng hoa là một bài thơ tuyệt đẹp về tình yêu, tình bạn, tình người. Một bài thơ Vì khung cảnh của cuốn tiểu thuyết là một nơi nên thơ bậc nhất của Hà Nội: Làng hoa, trại hoa. Những khu vườn xinh xắn “trăm hồng ngàn tía đua tươi, muôn hương ngào ngạt” này đã gợi cảm hứng cho hơn một nhà thơ nhà văn.
Tiêu Sơn tráng sĩ là câu chuyện tranh đấu của các cựu thần nhà Lê với triều đình Tây Sơn, nổi bật nhất trong đó là đảng Tiêu Sơn. Đảng Tiêu Sơn với các cựu thần nhà Lê như Quang Ngọc, Phạm Thái, Nhị Nương, Lê Báo được miêu tả như những người anh hùng, vẻ ngoài đẹp đẽ khôi ngô, trí dũng, hào hiệp theo đuổi lý tưởng phục hưng tiền triều lớn lao. Ngay cả những nữ nhân trong truyện như Nhị Nương, Trương Quỳnh Như có một vị thế khác hẳn các tác phẩm văn học trước đây, họ cũng là những người tài trí, kiên cường không kém một nam nhi nào.
Cuối cùng, cảm nhận về Tiêu Sơn tráng sĩ, nhà văn Uông Triều đã viết trong Lời giới thiệu ở lần xuất bản này:
“Một bầu rượu, túi thơ và thanh kiếm sắc ở bên mình. Phạm Thái khát khao, Phạm Thái si tình, Phạm Thái tuyệt vọng... Con người Phạm Thái là hình ảnh tiêu biểu đại diện cho đảng Tiêu Sơn một thời: nhiệt huyết, khát khao và thất bại. Có thể con đường của đảng Tiêu Sơn và Phạm Thái đều lầm lạc, nhưng trong sự lầm lạc ấy lấp lánh khát vọng và ý chí của tuổi trẻ và với những tâm thế khác nhau về thời cuộc người ta khó lòng tránh được những bối rối ở ngã ba của lịch sử...”
Tác giả, nhà văn Khái Hưng
Khái Hưng (1896 - 1947?) nhà văn tiền chiến, một trong những trụ cột quan trọng nhất của Tự lực văn đoàn cũng như văn chương Việt Nam thế kỉ XX.
Các tác phẩm chính của Khái Hưng:
Nửa chừng xuân
Gia đình
Thừa tự
Tiêu Sơn tráng sĩ
Khái Hưng đã sáng tác và đăng tiểu thuyết Tiêu Sơn tráng sĩ trên báo Phong hóa từ năm 1934, xuất bản sách lần đầu năm 1935.
Gánh hàng hoa là một tác phẩm văn học lãng mạn giai đoạn 1930-1945, thế kỷ XX của Việt Nam. Cuốn tiểu thuyết ca ngợi cô gái trẻ đẹp, ngây thơ, yêu chồng, đem hết lòng hí sinh cho gia đình.
Tác phẩm miêu tả cuộc sống của tầng lớp trí thức nghèo tại Hà Nội trong những năm 30 của thế kỷ 20. Chàng thư sinh tên Minh có vợ là Liên - một cô gái xinh đẹp, duyên dáng, người làng Ngọc Hà, làm nghề trồng hoa và bán hoa. Cuộc sống vợ chồng tuy vất vả nhưng vui vẻ và hạnh phúc. Vợ Minh,là bạn của anh từ thuở nhỏ, vô cùng yêu chồng, hết lòng kiếm tiền nuôi chồng ăn học để mong chồng đỗ đạt. Nhưng rồi Minh vì tính đa nghi ghen tuông lại nghĩ sai về tình cảm tốt đẹp của vợ với người bạn học mình là Văn. Từ sau cuộc nhậu ở nhà Văn, Minh ngã bị thương vào mắt và tạm thời không thấy ánh sáng trong một khoảng thời gian, anh sinh ra tiêu cực, chán nản, càng đa nghi. Tuy vậy, chính Minh sau khi khỏi mắt cũng bị sắc đẹp của người con gái khác làm cho xao lòng, bỏ nhà ra đi..
Nửa chừng xuân của nhà văn Khải Hưng là cuốn tiểu thuyết viết về cuộc đời của cô gái trẻ tên Mai. Mai không chỉ đẹp người mà còn rất thông minh, và còn là một người nữ có chính kiến, đặc biệt không hề ngại ngần chống đối lại những lề thói đạo đức cũ. Thông qua cuộc tình với Lộc, Mai thể hiện được một cách trọn vẹn nhân cách tốt đẹp của người phụ nữ và lý tưởng sống hướng đến tự do cá nhân. Và một lần nữa thông qua tác phẩm của mình, Khái Hưng muốn ca ngợi việc người phụ nữ biết đứng lên đấu tranh cho những quyền lợi của mình, ông cũng thực hiện được lý tưởng mà Tự lực văn đoàn hướng đến.
Nửa chừng xuân bao gồm có 3 phần, trong mỗi phần có những chương nhỏ có đặt tên cho mỗi chương. Phần thứ hai là phần chính nên có dung lượng lớn nhất gồm 8 chương.
Nửa chừng xuân là một trong những tác phẩm mà Sống (Thương hiệu sách Tác giả Việt) đặc biệt tuyển chọn để đưa vào Tủ sách Khuê Văn – tủ sách gồm những áng văn trác tuyệt được ví như những vì tinh tú trong nền văn học Việt Nam.
Lược trích:
+) Mai tì tay lên bạo cửa nhìn xuống con sông sâu thẳm, nước đỏ lờ lờ, điểm hạt mưa xuân lấm tấm. Chiếc buồm trắng con con xen lẫn vào bọn buồm nâu sắc thẫm, to bản, cột cao, rồi theo dòng nước, theo chiều gió trôi đi như lướt trong cảnh rộng bao la, mà biến vào đám xa mờ mịt. Mai thở dài lo sợ vẩn vơ cho số phận chiếc thuyền con, lại chạnh nghĩ vơ vẩn đến số phận mình…
Ngày xưa, cô học chữ Nho, thường thấy cụ tú làm những bài thơ Nôm có câu “chiếc bách giữa dòng”. Nay cô mới ở trước cái cảnh chiếc buồm con bạt gió, cô mới hiểu ý nghĩa sâu xa của câu thơ. Phải, cô cũng chỉ là một chiếc bách giữa dòng…”.
+) Nhưng mẹ anh… em đừng tưởng lầm, và nếu em biết mẹ anh thì em tất phải kính mến, vì mẹ anh là một người rất đáng quý trọng… song mớ lễ nghi đạo đức của Nho giáo chỉ thoáng qua tri thức, chứ đối với mẹ anh thì nó đã ăn sâu vào tâm não, đã hòa lẫn vào mạch máu, đã thành một cái di sản thiêng liêng về tinh thần bất vong bất diệt. Anh không nói quá đâu. Chính anh đây, đã chịu ảnh hưởng của học vấn, của tinh thần Âu tây ngay từ ngày còn nhỏ, thế mà nhiều khi anh vẫn thấy anh còn nhiều tư tưởng bị kiềm tỏa trong giới hạn của Nho giáo. Chẳng nói đâu xa, hiện giờ chỉ vì một chữ hiếu, mà anh không dám đường hoàng cùng em hưởng hạnh phúc ái tình. Vì phải theo lễ nghi, phải đặt chữ tình ở dưới chữ hiếu, tuy chữ tình, chữ hiếu nhiều khi ta chỉ hiểu lờ mờ, hoặc ta tự bắt buộc ta phải có hiếu…
+ Ba người lững thững trở lại nhà. Mai nhìn em, nhìn con, rồi đưa mắt ngắm cảnh đồi trùng trùng điệp điệp bao bọc những thung lũng lúa xanh, thấy trong lòng dìu dịu, êm ả như mặt hồ im sóng sau cơn gió mạnh: Hạnh phúc vẩn vơ như phảng phất quanh mình, như man mác trong bầu trời dưới ánh nắng vàng tươi một ngày mùa đông tốt đẹp.
Hồn Bướm Mơ Tiên - Nửa Chừng Xuân
Hồn bướm mơ tiên – Nửa chừng xuân hai cuốn tiểu thuyết của Khái Hưng với hai truyện tình. Một truyện tình được miêu tả trong sự đối lập giữa tình yêu tự do và khoái cảm hạnh phúc đời thường với sự gò bó và hà khắc giáo lý tôn giáo. Một truyện tình có sự xung đột giữa cái cũ và cái mới và nhân vật chính trong truyện là nạn nhân của sự xung đột này. Tuy nhiên họ đã tìm ra lối thoát nhờ đủ nghị lực hướng tới xây dựng tương lai và “vì người khác mà hi sinh ái tình cùng hạnh phúc”
Hồn bướm mơ tiên - Câu chuyện giản dị, không có gì ly kỳ gay cấn. Tác giả củng không diễn tả, phân tích tình yêu phức tạp, éo le như ta thường thấy trong các tiểu thuyết Tự Lực văn đoàn và các tiểu thuyết đương thời. Cả cái mô-tip: xung đột ái tình - tôn giáo cũng không được khai thác triệt để nhằm thu hút hứng thú của độc giả. Đọc tiểu thuyết Hồn bướm mơ tiên, ta cảm nhận rõ ràng Khái Hưng mượn câu chuyện để nói về đạo Phật, để trình bày cái nhìn của ông đối với đạo Phật.
Nửa chừng xuân - Với một kết thúc lý. Ở đó, tình yêu được thăng hoa, nhân vật chính biến thành thánh thiện. Khái Hưng đã dùng những chi tiết hy sinh, thủ tiết, nhan sắc lộng lẫy… để mô tả Mai. Mai là phụ nữ hiếm có trong buổi giao thời, giàu tấm lòng vị tha, với khuôn mẫu đủ cả công, dung, ngôn, hạnh, với nghị lực chấp nhận khó khăn và vượt trở lực trên đường đời. Cả đời nàng chỉ biết thờ hai chữ hy sinh, hy sinh cho em, cho con và cho cả mối tình đầu trước mọi cám dỗ và thử thách mặc dù hạnh phúc lứa đôi đã chấm dứt ở tuổi nửa chừng xuân.
Giới thiệu hai tiểu thuyết của tác giả Khái Hưng, Trí Việt Books mang đến cho độc giả một cuốn sách đầy thi vị ngọt ngào, dễ đọc, dễ thấm, dễ hiểu cùng khung bìa bắt mắt.
Hỗ trợ học tập hiệu quả với tài liệu PDF, Word - SachTruyen.com.vn chia sẻ các tài liệu học tập chất lượng, bao gồm sách, bài tập, đề thi, giúp người dùng học tập hiệu quả và đạt kết quả cao trong các kỳ thi.
DANH MỤC NỔI BẬT
Tài Liệu Toán, Tài liệu Tiếng Anh, Tài Liệu Công Dân, Tài Liệu Địa Lí, Tài Liệu Lịch Sử, Tài Liệu Sinh Học, Tài Liệu Ngữ Văn, Tài Liệu Hóa Học, Tài Liệu Vật lí.
VỀ CHÚNG TÔI